Bệnh viêm mũi dị ứng (VMDƯ) ngày càng phổ
biến, có người chỉ bị theo mùa, có người bị quanh năm. Việc điều trị viêm mũi dị ứng khỏi vĩnh viễn là rất
khó vì loại trừ hoàn toàn các dị nguyên khỏi môi trường là điều gần như không
thể. Không có một công thức, phác đồ điều trị chung cho mọi người bệnh.
Điều trị viêm mũi dị ứng dùng thuốc nào?
Dùng thuốc chống ngạt mũi: Thường dùng naphazolin, xylometazolin... nhỏ hoặc xịt vào mũi 2 - 3 lần/ngày.
Thuốc gây co mạch chống phù nề do đó hết nghẹt mũi, người bệnh dễ thở, cảm thấy
dễ chịu ngay.
Tuy nhiên, cần lưu ý không lạm dụng, chỉ dùng
thuốc trong thời gian ngắn (thường không quá 7 ngày), vì dùng các loại này kéo
dài dễ gây hiện tượng quen thuốc không có hiệu quả nữa, thậm chí còn gây “tác dụng
dội ngược” làm nghẹt mũi nhiều hơn. Mặt khác, không những thuốc có tác dụng tại
chỗ mà còn thấm qua niêm mạc vào máu gây tác dụng toàn thân, bởi vậy không nên
dùng liều cao dài ngày, không dùng cho trẻ em dưới 7 tuổi.
Thuốc nhóm corticoid: Tuy có thể dùng viên corticoid uống có tác dụng toàn thân, nhưng nó có
nhiều tác dụng phụ có hại. Bởi vậy, corticoid nên dùng dạng xịt vào mũi tốt
hơn. Khi xịt, thuốc chủ yếu tác dụng tại chỗ, tuy có hấp thu vào máu nhưng với
hàm lượng rất nhỏ, không gây tác dụng phụ như corticoid dùng uống. Nếu dùng,
người bệnh nên xịt sớm khi bệnh còn nhẹ. Việc điều trị cần phải kéo dài một thời
gian nhất định, thường một năm dùng một tháng thì bệnh gần như ổn định trong cả
năm.
Thuốc kháng histamin: Các thuốc kháng histamin chống dị ứng là những thuốc có tác dụng bằng
cơ chế tranh chấp với histamin ở thụ thể (receptor) H1 trong cơ thể đẩy
histamin ra khỏi thụ thể H1 khiến cho biểu hiện lâm sàng của dị ứng không còn nữa.
Trên thị trường hiện nay có rất nhiều loại
thuốc kháng histamin. Dựa vào tính chất, tác dụng dược lý và trình tự phát triển
người ta chia ra các loại kháng histamin sau:
Các thuốc thế hệ 1 (chlopheniramin,
promethazin, hydroxyzin...): Tuy đã được dùng từ lâu nhưng có nhược điểm là phải
dùng nhiều lần trong ngày gây khô miệng và buồn ngủ, nên hiện nay ít dùng.
Các thuốc thế hệ 2 (loratadin, cetirizin,
terfenadin...): được ưa chuộng hơn thế hệ 1 nhưng cũng còn một số hạn chế như ảnh
hưởng đến chức năng gan, có thể gây buồn ngủ nhẹ. Thậm chí có một loại thuốc
(astemizol) đã bị loại khỏi thị trường vì có tác dụng phụ nguy hại đối với tim.
Còn những thuốc khác vẫn đang được dùng.
Các thuốc thế hệ 3: Đó là fexofenadin chất chuyển hóa của terfenadin. Nó có tính chất
tương tự các kháng histamin thế hệ 2 như loratadin... Hiệu quả điều trị VMDƯ của
fexofenadin cũng tương tự như của terfenadin. Nhưng vì nó không chuyển hóa qua
gan nhiều nên fexofenadin không tương tác với các thuốc được chuyển hóa.
Vấn đề quan trọng hơn nữa là fexofenadin
không tương tác với các kênh kali ở tim, do đó không có khuynh hướng như một số
thuốc thế hệ 2 (nhất là astemizol) là làm tăng khoảng QT của tim, một tác dụng
phụ có thể dẫn đến loạn nhịp tim nghiêm trọng. Fexofenadin có phạm vi an toàn rộng
hơn đa số các thuốc kháng histamin đang dùng hiện nay. Tuy nhiên, fexofenadin
cũng có chống chỉ định đối với trẻ em dưới 12 tuổi và phụ nữ có thai hoặc đang
nuôi con bú.
Phòng bệnh
Để phòng ngừa VMDƯ, nhà cửa cần sạch sẽ
càng ít bụi bặm, ẩm mốc càng tốt. Diệt bọ nhà, gián, chuột và không nuôi chó,
mèo, chim... ở cùng phòng. Nên đeo khẩu trang khi quét nhà, lau cửa, chùi đồ đạc
nhiều bụi hoặc dùng máy hút bụi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét